Hỏa táng, còn được gọi là hỏa thiêu hoặc thiêu, là một hình thức truyền thống để tiến hành mai táng người qua việc đốt cháy xác để thu được tro cốt sau khi hỏa táng, được đặt trong hũ hoặc bình, thường được gọi là tiểu.

Một bài viết của tác giả Nam An trên báo Pháp Luật Việt Nam ngày 07/9/2020 đã thảo luận về vấn đề quản lý tro cốt người sau khi hỏa táng. Theo quan điểm Phật Giáo, dù là hỏa táng hay địa táng, thân xác của người đã khuất sẽ không còn cảm nhận được nhiệt độ hoặc bất kỳ cảm giác nào khác, do hệ thần kinh và các cơ đã ngừng hoạt động. Linh hồn đã rời khỏi thân xác, không còn trải qua bất kỳ đau đớn nào.

Điều này cho thấy rằng quá trình hỏa táng hoặc địa táng không ảnh hưởng đến quá trình siêu thoát của linh hồn. Tro cốt là những phần còn lại sau khi thân xác đã cháy hoàn toàn. Trước đây, các tro và tro tàn từ củi và xác được thu thập trên giàn hỏa thiêu. Nhưng hiện nay, có sẵn lò thiêu điện, trong đó tro cốt cuối cùng được thu thập, không chứa bất kỳ tạp chất nào.

Quá trình hỏa táng làm cho xác chết trở nên sạch sẽ hơn và ít gây ô nhiễm môi trường hơn so với quá trình địa táng. Đó là lý do tại sao phương pháp này được khuyến khích và phát triển trong thế giới hiện đại, đảm bảo sự tôn trọng và quản lý hiệu quả cho người đã khuất.

Xem thêm: https://www.nasseej.net/blogs/61608/Su-dung-hon-10-loai-hoa-de-thap-sang-ban

Xem thêm: https://www.nasseej.net/blogs/61578/Nhung-loai-hoa-mang-den-may-man-va-tai-loc